SUY NIỆM THÁNH GIÁ
Có thể nói nội dung của phụng vụ Lời Chúa cho Chúa Nhật XXVII Thường Niên Năm C là sống đức tin. Thật vậy, trước hết, bài Phúc Âm hôm nay đã chứng thực điều ấy. Vẫn biết vấn đề cốt lõi được các môn đệ xin với Chúa Kitô là Thày của các vị là: "Xin Thày ban thêm lòng tin cho các con". Tuy nhiên, câu trả lời của Chúa Kitô về lời yêu cầu này của các vị bề ngoài dường như lạc đề, chẳng nhằm nhò gì đến ước vọng của các vị, chẳng thỏa đáng những gì các vị xin với Người.
Ở chỗ, thay vì Người dạy cho các vị cách thức để làm sao các vị có thể tăng thêm đức tin, hay thông ban thần lực của Người cho các vị qua việc đặt tay chẳng hạn, thì Người lại nói về tác dụng của đức tin (1) và dạy các vị hãy chu toàn phận vụ của mình một cách khiêm tốn (2).
1- Tác dụng của đức tin: "Nếu các con có lòng tin bằng hạt cải, thì dẫu các con khiến cây dâu này rằng: 'Hãy bứng rễ lên mà đi trồng dưới biển', nó liền vâng lời các con."
2- Chu toàn phận vụ của mình một cách khiêm tốn: "Phần các con cũng vậy, khi các con làm xong mọi điều đã truyền dạy các con, thì các con hãy nói rằng: 'Chúng tôi là đầy tớ vô dụng, vì chúng tôi đã làm điều chúng tôi phải làm'".
Thế nhưng,chính trong huấn dụ này của Người lại chất chứa cách thức hiệu nghiệm nhất để gia tăng đức tin, có nghĩa là muốn gia tăng đức tin thì phải thực hành đức tin, phải sống đức tin, hay nói ngược lại, căn cứ vào giáo huấn của Chúa Kitô trong bài Phúc Âm hôm nay thì dường như Chúa ngầm dạy các môn đệ của Người bấy giờ nói riêng và Kitô hữu chúng ta nói chung rằng cứ thực hành đức tin và sống đức tin thì sẽ gia tăng đức tin, thế thôi.
Vậy thì thực hành đức tin và sống đức tin để có thể gia tăng đức tin như thế nào theo giáo huấn của Chúa Kitô trong bài Phúc Âm hôm nay? Xin thưa, phải vượt lên trên tự nhiên, thậm chí phải đi ngược với lý lẽ tự nhiên: "Dẫu các con khiến cây dâu này rằng: Hãy bứng rễ lên mà đi trồng dưới biển", bởi đức tin là một tài năng siêu nhiên, xứng với đối tượng thần linh thuộc thượng giới của nó, chứ không phải tài năng tự nhiên là những gì giới hạn, chỉ làm được những việc tầm thường thuộc hạ giới trên trần gian này mà thôi.
Tuy nhiên, nếu đức tin là khả năng siêu nhiên, vượt trên khả năng tự nhiên của con người, thì đức tin chính là tác động thần linh nơi con người, giúp con người cảm nghiệm được những mạc khải thần linh hay mầu nhiệm thần linh, và thực hiện được những tác động thần linh, như nhân danh Chúa mà chữa lành, mà trừ quỉ, hay sẵn sàng chết cho tha nhân, sẵn sàng chết vì đức tin của mình, thì con người phải làm sao để tác động thần linh xẩy ra nơi mình, ở chỗ, chính bản thân của họ phải trở nên như "một hạt cải" nhỏ bé nhất trong tay Chúa, nghĩa là hoàn toàn tin vào Chúa, để Ngài chiếm đoạt và làm chủ.
Hình ảnh như "một hạt cải" bé nhỏ nhất trong các hạt giống (xem Mathêu 13:32) đã được Chúa Kitô diễn giải qua vai trò và thái độ của người đầy tớ "khi làm xong mọi điều đã truyền dạy các con, thì các con hãy nói rằng: 'Chúng tôi là đầy tớ vô dụng, vì chúng tôi đã làm điều chúng tôi phải làm'". "Vô dụng", theo lời Chúa Kitô muốn nói ở đây,dù con người đầy tớ nào đó có làm được việc hết sức đắc lực và đáng khen thưởng chăng nữa, không phải ở chỗ chính họ làm được, mà là Thiên Chúa là Đấng đã làm trong họ và qua họ, còn họ chỉ là một phương tiện thuần túy, không có họ thì Ngài vẫn thực hiện được dự định và công việc của Ngài, bằng cách thức quan phòng thần linh của Ngài và vào thời điểm thiên định của Ngài.
Đúng thế, tác động đức tin nơi Kitô hữu chúng ta, một tác động thần linh làm được tất cả những gì mà khả năng tự nhiên hạn hẹp của con người bất khả, hoàn toàn ngược lại, hay đúng hơn vượt lên trên tất cả mọi lý lẽ trần gian, là do "thần khí dũng mạnh, bác ái và tiết độ", một "thần khí" do "Thiên Chúa đã ban" cho chúng ta, như được Thánh Phaolô nhắc đến trong Bài Đọc 2 hôm nay, nhờ đó, "người công chính sẽ sống nhờ trung tín", như Tiên Tri Habacúc nói đến trong Bài Đọc 1 hôm nay, hay nói cách khác, nghĩa là: "Người công chính sống bởi đức tin" (Roma 1:17; Galata 3:11; Do Thái 10:38).
Cái then chốt trong việc sống đức tin và thực hành đức tin, theo giáo huấn của Chúa Kitô trong bài Phúc Âm hôm nay, đó là trở nên bé nhỏ như "một hạt cải" để quyền năng của Thiên Chúa toàn năng và toàn thiện có thể tỏ hiện, hay cũng chính là trở thành "vô dụng" để "Nước Cha trị đến và ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời" (Mathêu 6:10-11) nơi chúng ta. Muốn được thế, chúng ta chỉ có thể áp dụng hay đáp ứng câu họa của Bài Đáp Ca hôm nay, đó là: "Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: 'Các ngươi đừng cứng lòng!'"